Follow Us @soratemplates

11 tháng 2, 2013

Chuyện kể đêm giao thừa

Ngày 30 tết luôn là ngày mình cảm thấy bâng khuâng  đến lạ. Dù lúc nào cũng luôn chân, luôn tay nhưng trong lòng luôn mang theo những cảm giác khó tả, một chút hoài niệm về những ngày đã qua, một chút hoang mang về những ngày sắp đến, một chút nuối tiếc về những gì chưa làm được, một chút hy vọng về những gì sắp làm và có cả một chút sợ hãi khi nhận ra mình buộc phải trưởng thành hơn để phù hợp với tuổi mới.

Chẳng hiểu sao mà càng lớn càng thích ôm và được ôm như thế; thích ôm mẹ, thích ôm chị, thích ôm anh, thích ôm bố và sang năm thế nào cũng thích ôm cháu. Năm nay về nhà còn mỗi mình vì anh chị đều đã lập gia đình, cũng như mọi năm mình cũng toàn nằm ôm mẹ, nắm tay mẹ và cảm nhận hơi ấm từ mẹ, chỉ cần có thế là lòng lại bình yên nhưng chẳng hiểu sao chỉ trực trào tuôn nước mắt …. Chỉ muốn ôm thôi chứ chẳng cần nói gì cả vì mình hiểu rằng trong cuộc sống một cái ôm đôi khi còn ý nghĩa hơn cả ngàn lời nói. Có lẽ 10 năm, 20 năm hay cả cuộc sống này mình mãi mãi thích ôm mẹ và có thể sẽ thích ôm thêm một ai đó thật chặt sau đó xiết nhè nhẹ đôi tay, ôm từ sau lưng và im lặng nghe nhịp thở của người đó….

Ngẫm lại thì trong suốt thời gian qua mình chẳng bao giờ chủ động trong chuyện tình cảm, không phải mình kiêu căng mà kén chọn mà chỉ đơn giản mình biết rằng trong thế giới này mình chẳng phải là ai thật đặc biệt nên mình tin vào duyên số. Vì vậy mà tính mình luôn sởi lởi cười đùa trước những người mình luôn xem là bạn nhưng lại im lặng và có chút rụt rè trước người mình thích. Năm qua có một người làm người mình cảm thấy hối hận trước cách ứng xử của mình, chỉ vì một chút mệt mỏi với cuộc sống mà mình từ chối người cách theo cách cực kỳ trẻ con nếu như không muốn nói là làm tổn thương người ấy . . . . đôi khi thấy mình con nít đến lạ và luôn có suy nghĩ rằng “nếu có cơ hội gặp lại, mình nhất định sẽ nói câu xin lỗi với người ấy, không phải mong để níu giữ chuyện gì mà mong có thể có thêm một người bạn”.

Năm nay con nghiện FB như mình cũng bất giác nhận ra rằng, đa số những ai hay cập nhật và update facebook nói về cuộc sống riêng, cảm xúc tình cảm nghĩa là họ đang có một đối tượng và mỗi status đều hy vọng người ấy thấy, hiểu và hồi đáp lại. Cũng qua FB mình quen biết rất nhiều người nhưng đặc biệt rất mến một anh phóng viên báo TGVH, một người đầy xa lạ với mình nhưng lại bị thu hút bởi chút gì đó phiêu lưu và tâm hồn đa cảm của người ấy. Mình chỉ toàn dõi theo những tâm trạng đó chứ chẳng bao giờ comment lại, …..mình cũng thuộc tuyp người lãng mạn, đa sầu đa cảm, mình cũng đã từng mến một người đa sầu đa cảm nhưng gặp nhau vài lần thì thấy chẳng hạp rồi cứ vậy mà cả hai cùng im lặng bỏ qua…

“Anh quá phiêu lưu còn em thì lãng mạn
Với thời gian thề hẹn cũng mong manh”


Mình còn muốn nói nhiều lắm nhưng mắt đã dính chặt lại rồi. Nhưng một điều duy nhất mình suy nghĩ trong năm tới đó là mẹ. Năm tới là năm cả mình cả mẹ đều tam tai, nhưng mình ước gì mình có thể chịu gấp đôi tam tai thay cho mẹ, dự định trong cả năm mới là vì mẹ và làm mọi điều để mẹ vui.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét