Follow Us @soratemplates

13 tháng 3, 2018

Làm thầy không có nghĩa là chưa từng mắc lỗi

2018 có lẽ là năm đầu tiên trong suốt 9 năm làm việc ở trường mà mình không tham gia hướng dẫn sinh viên làm Khóa luận và thực hành nghề. Lòng có chút nhẹ nhàng vì không căng não đọc và nói quá nhiều để định hướng cho sinh viên, nhưng cũng vì vậy mà cũng có nhiều cảm xúc. Hôm nay vô tình lướt FB và đọc được một status đầy bức xúc của sinh viên khoa QTKD về đợt hướng dẫn này:


Em sinh viên này được giáo viên gửi email trả lời về phần HD vào thứ 2 và hẹn gặp trực tiếp để sửa vào thứ 3, tối thứ 2 đọc email xong sv xin đời thì GV trả lời không đồng ý nên bạn bức xúc. vào chụp hình post FB
1. GV nóng tính và tính toán thời gian không thuận tiện cho SV trong quá trình làm việc. Nhưng việc không đồng ý dời lịch thì mình có thể cảm thông ở một góc độ khác: Trước đây sv rất quý trọng thời gian làm việc cùng GV nên chỉ cần GV hẹn thì dù là lúc nào cũng ưu tiên số 1 để được hướng dẫn kỹ càng. Nhưng từ khoảng 2008 đến nay, có thể là do một thế hệ khác nên SV không còn tôn trọng và trân trọng thời gian làm việc cùng GV như trước nữa. Các em ưu tiên công việc vì cho là nó đúng và thực tế, còn GV có hướng dẫn hay không cũng chẳng sao, miễn là đừng cho điểm thấp là được.. và quan trọng là thái độ lúc gặp thì vô cùng tệ. Vì vậy nhiều GV cảm thấy SV không tôn trọng mình khi không trân trọng lịch hẹn do mình đề xuất. Việc này dẫn đến việc đánh đồng SV và say No với bất kỳ đề nghị nào. Nền dù cách viết email của SV này  rất đúng mực và lễ phép nhưng lại vô tình lấy quản lý làm lý do nên vô tình gợi lại cảm xúc tiêu cực cho GV.
2. Khi sinh viên bức xúc và viết status bày tỏ, em nói đúng lỗi của GV nhưng lại lôi tiền bạc ra làm lý do. Sinh viên bây giờ rất nhiều em có suy nghĩ "tôi đã bỏ tiền ra thì tôi có quyền được ......." điều này làm mất đi ý nghĩa của ngành GD. Tiền các em đóng, đúng là mồ hôi và công sức của các em và gia đình, nhưng đầy là phí cho toàn bộ quá trình thực tập chứ không có GV nào nhận số tiền này từ các em cả. Hơn nữa vì là "tiền tệ" nên cứ nói đến tiền là thấy "tệ", là "tiền bạc" nên đã kéo tiền vào thì thấy "bạc" - bạc bẽo của những mối quan hệ đáng lẽ cần trong sáng. Rất nhiều comment trong status này có cái để chửi GV, chửi bậy đến mức đọc xong lặng cả người :( càng đọc càng cảm nhận được sự bạc bẽo với nghề và trong suy nghĩ của sinh viên.
 ----
Mình ở khoa Marketing, dù đây không phải sv khoa mình nhưng cũng làm mình nhớ nhiều trường hợp làm mình rất buồn khi làm việc. Có năm là việc với sv hutech, có bạn cả đợt thực tập không gặp đến ngày sửa bản thảo mới lên rồi đưa bài sao chép cho mình sửa. Mình giận nên có nặng lời, nhưng cuối cùng vẫn cho em ấy 2 tuần để tự làm theo đề cương mới mình hướng dẫn. Tự ngẫm nếu em nỗ lực thì vẫn có thể vớt vát 5 điểm cho qua. Ai ngờ đến ngày nộp vẫn đưa bài sao chép nên mình và vẻ mặt thì cứ nghênh nghênh thể hiện với nhóm là đã nộp bài. Kết quả là đành cho rớt vì đây là bài sao chép, và hứng lại cả tá lời miệt thị, xúc phạm của em ấy. Nhưng vì mình chẳng sai nên cũng chẳng buồn và chỉ nhủ thầm nếu có tuyển sv hệ CĐ trường này làm việc cần check thật kỹ thái độ.
Trong hơn 8 năm hướng dẫn, có mỗi năm ngoái là có một em nữ thấy mình nói quá nhiều nên bỏ tiền túi mua tặng mình chai nước. Cảm động vô cùng, chỉ cần một hành động nhỏ, một chai nước 6000đ là đã có thêm động lực để sửa bài kỹ năng và hướng dẫn chi tiết hơn cho cả nhóm gần 20 sinh viên.
Chưa kể chuyện sau khi hướng dẫn xong xuôi, các em lên ký tên nộp bài thở phào nhẹ nhõm, hí hửng rủ nhau đi ăn giải nhiệt .... bỏ mặc cô một mình với cả chồng đề án và ra đi không một lời cảm ơn. Nói chung thì cũng ko phải sv nào cũng thế, vì mình nhớ cũng có năm sv làm mình cảm động rưng rưng. Khi ấy xong việc rồi mà cả nhóm cứ thậm thụt mãi, sau đó cử một em vào gặp mình xin phép cô ra ngoài cùng em một chút. Rồi cả nhóm bu quanh cảm ơn rối rít và gửi mình 1 gói quà, mình ko dám nhận vì sợ tiêu cực ... thấy mặt các em buồn so và rưng rưng nước mắt nên mình cảm động lắm và nói là cô mở quà nhé, nếu thấy có tiêu cực thì cô nhắn là phải cầm về và các em đồng ý. Dẫu biết mình nói phũ phàng quá, nhưng biết sao được khi mà vàng thau lẫn lộn, chân thành và điều kiện đôi khi rất gần nhau. Chắc các em đó không biết, khi vào văn phòng khoa và mở quà, mình chảy nước mắt khóc thật ... viết status cảm ơn cả nhóm trên FB mà vẫn thấy mình có lỗi với sinh viên
---
GV cũng là người, cũng đầy hỉ nộ ái ố tham sân si, vì không phải ai cũng biết tu thân, rèn luyện tâm hồn. Mình làm GV khi còn quá trẻ, ở cái tuổi 22 chập chững vào đời nên chỉ có thể "lửa thử vàng, gian nan thử sức", tự tôi luyện nhân cách đề phù hợp với nghề ... nhưng trên con đường đó đã có những lỗi lầm mà người GV gây ra, những nóng giận không đáng có, những lời nói làm sv gai người và những sai phạm nhỏ từ SV nhưng GV lại có cách ứng xử chưa phù hợp .... Nhưng trên tất cả những gì mình và các GV khác đã làm đều vì mục tiêu muốn SV có thái độ sống phù hợp để góp sức cho xã hội và quan trong là phải nỗ lực để đào tạo nhân lực có cả tài năng và nhân cách. Thôi thì chúng ta cùng nhau "gạn đục khơi trong" nhìn thấy điểm tốt, niềm vui nhỏ để tiếp tục công hiến cho nghề.

2 nhận xét:

  1. Dạo vòng vòng tìm tài liệu vô tình đọc được trang blog của cô :D em có thể thấu hiểu phần được nội dung cô viết ra.
    Sau khi đọc được mail sửa bài của thầy, em đọc lại bài của mình và tự hỏi wtfff, sao mình có thể gõ ra những câu phân tích không đầu đuôi như vậy đc ta? - cảm thấy ngại ngùng vô cùng khi thầy đọc cái này của mình. Sửa bài, thêm bớt cũng nhiều, nhưng việc tích hợp những nội dung được học và thực tế công ty thực sự nhức đầy cô ơi, đã vậy còn phải đề xuất giải pháp....

    Ngày 11 này nộp khóa luận rồi. Em cũng đang ráng hoàn thành cho tốt để còn ra trường đúng hạn.

    Trả lờiXóa
  2. Đến bây giờ khi cô ngồi đọc lại khóa luận hay luận văn của mình thì cô cũng có cảm giác giống em. Tin vui là khi ai đó có cảm giác giống cô trò mình thì nghĩa là kiến thức đã có thêm phần vững chắc so với trước ^_^ Chúc em ra trường đúng hạn với thành tích mong đợi và công việc tương lại thật thành công nhé

    Trả lờiXóa